có một con đường
mỗi ngày cứ thế
từ lúc mờ sương
đến khi chiều xuống
đời thường!

có một con đường
đã từng rẻ hướng
càng đi càng vướng
nên buông!

có một con đường
gần ngay phía trước
mà không sao bước
xa xôi vời vợi
cứ ngỡ chạm tới
chới với….

và 
có một con đường
không đầu không cuối
không ta không người
tận cùng không nguôi…
là có!

Thái Chi